Không lấy được, không có nghĩa là không có duyên.
Nhưng có duyên, cũng không thể nói Tà Thiên có phúc phận này.
Giờ phút này hắn mới hiểu, cái viên bá vì không khống chế được bản nguyên hư không mà lóe lên loạn xạ trước mặt hắn, trong khoảnh khắc xông ra khỏi sương mù bản nguyên, đã phải chịu sự xâm thực bản nguyên đáng sợ đến mức nào.
Nhớ lại khoảnh khắc mình xông vào sương mù bản nguyên, Tà Thiên vẫn còn sợ hãi.
Sự sợ hãi này cho hắn hiểu rõ một việc—
Có lẽ mình có thể dựa vào Câu Hồn Thiên Nhãn để câu hồn mình, từ đó thuận lợi trốn thoát khỏi sự xâm thực của bản nguyên hư không, tránh bị bản nguyên đồng hóa...
Nhưng xông vào sương mù và từ dưới xông lên khỏi sương mù, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT