Tà Thiên không hề vội vã, đón gió tuyết mà bước đi ung dung, vững chãi, không hề lộ ra chút sát khí nào.
Hắn đã từng trèo lên ngọn băng xuyên này, hơn mười ngày trước hắn từ đầu bên kia băng xuyên phi thân lên, xông vào Bá Kiếm Môn, vào thời khắc nguy cấp nhất đã phát huy trí dũng vô song, cứu được Tiểu Cửu và những người khác.
Cứu người đương nhiên phải nhanh, còn giết người thì có thể chậm, nhất là khi bầu trời trên đỉnh Xích Tiêu Phong kia, bất cứ lúc nào cũng có thể đổ ập xuống, nghiền nát hắn.
Bầu trời này, chính là Đạo Môn.
Độc Cô Sát rất nghi hoặc về ý đồ của Tà Thiên, thậm chí ngay cả đệ tử canh giữ sơn môn của Xích Tiêu Phong, cũng chỉ là ngăn cản Tà Thiên bình tĩnh thản nhiên, chứ không giống như trước kia, trực tiếp đánh những kẻ dám đặt chân đến địa giới Xích Tiêu Phong xuống núi.
“Cho hắn lên.”
Ngay khi đệ tử canh giữ sơn môn chuẩn bị mở miệng quát hỏi, một giọng nói nhàn nhạt từ trong sơn môn vang lên, đệ tử canh giữ sơn môn giật mình, vội vàng nhường đường vào, trong lòng kinh ngạc, phỏng đoán thân phận của Tà Thiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play