Lan Dịch Hoan đi rồi, Tề Quý phi cũng hốt hoảng mà trở về Lâm Hoa Cung.
Vốn dĩ bà cho rằng những ảo giác đó rất nhanh sẽ biến mất, lại không nghĩ tới không nhìn thấy Lan Dịch Hoan, càng có thêm nhiều chuyện có thể nhớ ra.
Trên đường đi, nhiều hình ảnh về kiếp trước và kiếp này không ngừng chồng chéo lẫn lộn, không thể phân biệt được.
Tề Quý phi nhìn thấy thời điểm Lan Dịch Hoan còn là Hoàng tử, bà luôn lơ đãng bất công mà không biết, lúc nào cũng để lại trái cây, canh bổ cho Ngũ Hoàng tử, luôn ôn nhu kiên nhẫn với Tề Thì, nhưng khi quay đầu nhìn thấy Lan Dịch Hoan, biểu tình lập tức trở thành không kiên nhẫn.
Đủ kiểu như thế, người khác đều cảm thấy đương nhiên, hết sức bình thường, Lan Dịch Hoan cũng như đã quen, lúc nào cũng cười hì hì không vội không bực, như là hoàn toàn không phát hiện đến.
Cho đến khi hắn bước lên ngôi vị Hoàng đế, những mâu thuẫn cuối cùng cũng bộc phát.
Tề Quý phi thấy bà chán ghét lạnh nhạt, Lan Dịch Hoan từ thân cận đến dần trầm mặc xa cách, Ngũ Hoàng tử lưỡng lự do dự giữa không cam lòng cùng không đành lòng, còn Tề Thì thường xuyên tiến cung châm ngòi ly gián....
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT