Quần áo của Lan Dịch Hoan vẫn chưa mặc lên đoàng hoàng, lỏng lẻo, tóc còn chưa khô, mái tóc búi cao tuỳ tiện, giống như một tiểu thiếu gia trốn khỏi nhà trải nghiệm việc đời, nụ cười kia có vài phần trào phúng, vài phần nghịch ngợm.
"Được lắm tên tiểu bạch kiểm này! To gan!"
Thấy có người ra mặt cứu người, mấy tên kia bắt đầu sôi nổi cả kinh, sau đó thấy bộ dáng của Lan Dịch Hoan, đều không nhịn được cười nhạo.
"Ha ha ha! Chỉ là một tiểu bạch thỏ thôi! Tiểu hài tử, nghe lời ca ngươi, về nhà uống sữa mẹ đi!"
Những người nay châm chọc mỉa mai một hồi, trên mặt Lan Dịch Hoan vẫn mang ý cười.
Hắn không để ý tới bọn họ, xoay người, cùng cô nương áo tím kia, đỡ Hàn tiêu đầu đứng lên.
Hàn tiêu đầu không nghĩ tới sẽ có người ra mặt cứu cha con họ, nhưng chỉ là một thiếu niên, không nhịn được cười khổ:"Tiểu anh hùng, đa tạ ngươi. Nhưng bọn họ đông ngươi, thù của ta không liên quan đến ngươi, ngươi vẫn nên tránh đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT