"Nhưng… nhưng cũng có thể ngày hôm đó không giống bình thường, khi đó cơ thể của cha vẫn chưa phối hợp tốt mà? Còn mẹ thì cơ thể dẻo dai hơn nhiều, giữa hai người, bà là người bị ngài "ô nhiễm lần hai" một cách triệt để hơn. Xét về mặt logic, để bà chọn quả quýt cũng không phải là điều không thể."
Tiểu Tả moi não vắt óc, cố gắng lục tung mà moi ra từng lý do có thể từ trong đầu, cố gắng ghép lại thành một lời giải thích không thể bắt bẻ, chỉ để khiến Vưu tin rằng ký ức của mình giống như chữ khắc trên bia đá – rõ ràng, chính xác và tuyệt đối không sai dù chỉ một ly.
Vưu hiếm khi kiên nhẫn như vậy, nhưng giờ thì cạn sạch rồ. Cô nhìn thẳng về phía trước mà không nói thêm một lời nào nữa.
Điều đó khiến Tiểu Tả – một con ký sinh trùng, càng trở nên mơ hồ, miệng nó run rẩy liên tục. Con mắt độc nhất của nó nhìn Vưu, nước mắt đã dâng đầy bên trong.
Nó ấp úng nói: “Tôi... tôi chỉ là muốn biết bản thân rốt cuộc là cái gì...”
Nam Hân giơ tay phát biểu: “Ta không dám chắc về những điều khác, nhưng ta có thể khẳng định ngươi không phải là nguồn ô nhiễm. Nếu không, cả ngày ở gần Vưu Vưu như vậy, ngươi sớm đã bị 'ô nhiễm lần hai' rồi, và tuy chưa chắc đã toàn tâm toàn ý hy sinh vì cô ấy, nhưng ít nhất cũng phải đặt cô ấy lên hàng đầu, mất đi một phần bản ngã chứ. Nhưng ngươi thì không có chút nào, vừa rồi còn giở trò, định nhân lúc ta yếu thế để rời bỏ cô ấy. Vậy có hợp lý không?”
Tiểu Tả phản bác: “Cấp bậc của tôi cao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT