Miếu Dịch Hương thật sự chưa từng nghĩ sau này sẽ như thế nào, nhưng bây giờ nghĩ lại thì cũng chưa muộn. Cô nghĩ, sau khi giải quyết xong hàng loạt công việc ở viện nghiên cứu, chắc chắn cô sẽ quay về. Không phải vì cô không lưu luyến thủ đô bởi vì đây là nơi mà cô và chồng cùng lớn lên, người thân cũng đều ở đó mà. Và dù vì việc cô ra tay giết chồng khiến tình cảm với gia đình đã sớm rạn nứt, nhưng huyết thống là điều không thể buông bỏ.
Cô vẫn phải trở về, là bởi vì cô đã biết Sầm Vưu Vưu không còn bình thường nữa.
Nhiều năm qua, Sầm Vưu Vưu không chỉ là trách nhiệm của Chân Thụ, mà còn là của cả tổ nữa.
Miếu Dịch Hương đã hạ quyết tâm trong lòng, nét mặt cô cũng dần giãn ra. Cô mỉm cười nói: “Tôi còn tưởng anh sẽ giống Tiểu Tô, nhất quyết đi thủ đô cùng tôi cơ đấy.”
Chân Thụ nói: “Chắc chắn cô đã từ chối anh ta rồi.”
“Đúng thế,” Miếu Dịch Hương mỉm cười: “Anh ta có thể ẩn thân, nhưng trong viện nghiên cứu thì không chắc sẽ không bị phát hiện, điều đó sẽ đánh rắn động cỏ. Tôi không cho Hàn Ngôn chuyển cảm xúc của mình đi lung tung, chính là để thầy không đề phòng tôi.”
Giết một con người, đối với cô không phải là chuyện khó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT