“Nàng diễn đủ chưa?”
Thanh âm nghẹn ngào mà Ngu Cẩm dày công chuẩn bị đột ngột khựng lại, giọt lệ nghẹn nơi khóe mắt, dưới ánh mắt như nhìn thấu mọi chuyện của người nam nhân kia, nàng hơi luống cuống vuốt tóc, nhỏ giọng cố chấp nói: “Ta thật sự đau bụng mà.”
Thẩm Khước nhìn ánh mắt nàng lảng tránh, hắn ngừng lại chốc lát rồi ngồi xuống, hỏi: “Thật sao? Đau chỗ nào? Là chỗ này?”  
Vừa nói, hắn vừa dùng đầu ngón tay ấn lên chỗ mà nàng vừa rồi vẫn ôm lấy. Vùng bụng ấy mềm mại, vừa ấn liền lõm xuống.
Ngu Cẩm khựng người, toàn thân tê dại, vội vã lùi lại, che bụng lắp bắp: “Không… Không phải chỗ đó…”
Nam nhân nhướn mày, nghiêm trang nói: “Tránh gì chứ, lại đây. Không phải nàng nói đau bụng sao? Không xem kỹ thì làm sao biết đau ở đâu, nếu nghiêm trọng thì nên khám và dùng thuốc kịp thời.”
Nghe vậy, Ngu Cẩm liên tục lắc đầu, đứng dậy kéo váy, nói: “Ta không đau nữa rồi, hiện tại gió mát trời trong, chính là lúc thích hợp để luyện tập bắn cung, sao có thể trốn trong trướng nghỉ ngơi? Như vậy thật chẳng ra thể thống gì!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play