Chu Thì Dự nhìn cô như vậy, biết cô đang suy nghĩ lung tung, bèn nói: "Anh về giải quyết chút việc, không ở lại lâu đâu, sẽ phải quay lại trường sớm thôi.”
Nghe nói không có chuyện gì, Tống Tri Uyển mới thở phào nhẹ nhõm.
Chẳng trách hôm nay gọi điện thoại cũng không tìm được Chu Thì Dự. Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi.
Chu Tuyết Hoa thấy Chu Thì Dự về, đương nhiên không muốn làm phiền thế giới riêng của hai người, vội vàng nói: "Cũng muộn rồi, cháu phải về trước đây, mẹ cháu còn ở nhà, cháu phải về thôi.”
"Để cậu đưa cháu về." Tống Tri Uyển sợ Chu Tuyết Hoa là con gái đi một mình về không an toàn. Chu Thì Dự cũng định đi ra ngoài.
Chu Tuyết Hoa vội xua tay: "Không cần đâu, không cần đâu, cậu khó khăn lắm mới về, hai người chắc chắn có nhiều chuyện muốn nói, cháu không muốn làm bóng đèn đâu, cháu về một mình được mà.”
Nghe cô nói vậy, Tống Tri Uyển vừa buồn cười vừa bất lực. Đôi khi trẻ con cũng hiểu chuyện quá mức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play