Huống chi Chu Mỹ Hi nói không sai, hai người đều là nữ nên không thể làm chuyện này được. Nói xa hơn chút nếu như hai người không quen biết nhau mà thỉnh thoảng còn có tiếng súng vang lên, bây giờ nếu như lao vào trong thì có thể mất mạng vô ích nên chuyện này phụ thuộc vào Vương Thịnh.
Cậu ấy đi lính, mặc dù thể chất của cậu ấy yếu nhưng Tống Tri Uyển cảm thấy cậu ấy đã chính mắt nhìn thấy nơi chôn thuốc nổ sẽ tốt hơn là họ hiếu thắng đi tìm.
Vương Thịnh dừng bước lại, cậu ấy do dự nhìn Tống Tri Uyển.
“Muốn tôi nói thì cô hãy vờ như chưa từng nhìn thấy tôi, sau đó chúng ta cùng nhau ra ngoài không phải sẽ mạnh hơn sao? Mấy người đó không cần mạng nhưng cô phải tự cứu lấy mạng của cô, loại chuyện anh hùng đó không thích hợp với đồng chí nữ như cô đâu.”
Tại sao cậu ấy lại nói với Tống Tri Uyển những cái này, ngoại trừ việc ít nhiều bị lời nói của Tống Tri Uyển đe dọa thì cậu ấy cảm thấy nếu khuôn mặt này của Tống Tri Uyển không còn nữa thì thật đáng tiếc.
Tống Tri Uyển còn chưa kịp nói gì thì Chu Mỹ Hi đã lên tiếng trước.
“Tiểu Uyển, nếu không thì em đi đi. Đồng chí này nói đúng đấy, em không cần ở lại đây đâu, em vì chị nên mới đến đây nên chị không thể ích kỷ tiếp tục giữ em lại đây được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play