Dưới sự yêu cầu hết lần này đến lần khác của Lư Tuyết Hoa, Chu Mỹ Hi suy nghĩ một chút liền đồng ý.
Ngày hôm sau, Chu Mỹ Hi đưa Lư Tuyết Hoa đến đại viện, nhưng lại không nhìn thấy bảo mẫu mà chỉ thấy hai đứa em trai đang được Lưu Quế Hoa trông giúp.
Lưu Quế Hoa nhìn thấy Chu Mỹ Hi dẫn theo con gái lớn đi tới, liền nhiệt tình khen ngợi một tràng, rồi nói: "Mỹ Hi, cuối cùng con cũng đến rồi, đã lâu mợ không gặp con rồi, mợ còn cho rằng con đã quên mợ rồi đó.”
Hai người thường xuyên giúp đỡ nhau trong đại viện, lại đều là người nông thôn, sau một thời gian, cả hai người đều cảm thấy rất hợp nhau và có mối quan hệ rất tốt.
Lưu Quế Hoa nhiệt tình, Chu Mỹ Hi lại là một người siêng năng nên đương nhiên là ăn khớp với nhau.
Khi Chu Mỹ Hi rời khỏi đây, Lưu Quế Hoa còn cảm thấy khó chịu một thời gian, chị ta cũng đến nói chuyện với Tống Tri Uyển, bảo cô kiểu như đừng trách Chu Mỹ Hi, nhưng Tống Tri Uyển không nói gì nên Lưu Quế Hoa hậm hực ngậm miệng lại.
Biết là không nên nhắc lại thêm nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play