Cũng chính vì thế nên sau khi biết tin này anh mới không định nói với cô.
Anh tạm thời đặt chuyện này sang một bên, chờ lúc nào bên trên truyền thêm thông tin xuống mới nghĩ đến chuyện nói ra.
Chu Thì Dự không khỏi nhíu mày, nói: “Mặc dù anh không biết địa điểm cụ thể ở đâu nhưng em phải biết rằng nếu thật sự đi sang đó thì sẽ rất cực khổ, đồ vật không nhiều bằng Nam Thành, không phải cứ thích là mua được. Đi đến đó rồi sẽ rất thiếu tốn, bởi vì là thời kỳ đầu nên sẽ khổ lắm.”
Tống Tri Uyển ngờ vực nhìn anh: “Anh cứ đi trước đi, em không đi theo anh đâu.”
Thời kỳ đầu mới xây dựng đều phải sống trong lều bạt, Tống Tri Uyển vẫn phải suy nghĩ cho con nữa. Khoảng thời gian khổ cực như vậy vẫn nên để Chu Thì Dự đi trước thì hơn, đợi đến khi bão táp đi qua, cô thu xếp ổn thỏa tình hình ở Nam Thành rồi mới đi tìm Chu Thì Dự.
Đó chính là suy nghĩ của Tống Tri Uyển.
Nghe cô nói xong, Chu Thì Dự há hốc mồm: “Em không đi với anh à? Thế định ở đây một mình à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT