Lời nói này cũng khá thành thật.
Tống Tri Uyển cảnh giác nhìn Điền Điềm: “Cô muốn nói gì?”
Điền Điềm: “Tôi thật lòng muốn cảm ơn cô, thôi, tôi nói thật với cô vậy. Tôi không thích Triệu Dương, chẳng có người phụ nữ nào thích đứa con mà chồng mình sinh cùng người khác cả. Bây giờ Triệu Dương đã đi sống cùng mẹ ruột nó rồi, đối với tôi thì chuyện này chính là chuyện cực kỳ tốt. Trong đó còn có sự trợ giúp của cô nữa, bây giờ người tôi biết ơn nhất tất nhiên chính là cô.”
Tống Tri Uyển không tin lời Điền Điềm nói lắm, cô chỉ ồ lên một tiếng: “Cô nói xong chưa? Nếu không còn chuyện gì thì tôi đi trước đây.”
"Bác sĩ Tống, tôi biết cô có thành kiến với tôi, nhưng tôi cũng là một người phụ nữ. Thành thật xin lỗi cô về tất cả những chuyện đã làm lúc trước, cô muốn đánh muốn mắng hay bảo tôi quỳ xuống cũng được." Điền Điềm tha thiết nói.
Nghe quả thực vô cùng chân thành.
Tống Tri Uyển không biết tại sao Điền Điềm đột nhiên làm ra chuyện này nhưng bây giờ đang ở trong đại viện, chắc chắn cô sẽ không đánh chửi cô ta, đến lúc đó không biết sẽ truyền ra ngoài thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT