Tống Tri Uyển mím môi: “Tôi cảm thấy Triệu Soái không tốt chút nào.”
“Tôi không quan tâm anh ta có ý đồ gì, tôi chỉ muốn quyền nuôi dưỡng Dương Dương, tôi không thể chịu đựng được nếu ở cùng với anh ta dù chỉ một ngày.” Khương Tuyết Nhi nói tới con trai có hơi kích động: “Cô có biết không, lúc tôi mang Dương Dương đi tăm, trên người đứa bé đó toàn vết máu ứ đọng lại. Vị trí những vết thương đó rất khó phát hiện, tôi đoán là do Điền Điềm làm.”
Triệu Soái tuy rằng không phải người tốt nhưng sẽ không đối xử với con trai mình một cách hèn hạ như vậy.
Nếu anh ta thực sự muốn đánh đứa bé, anh ta sẽ làm điều đó một cách công khai.
Tống Tri Uyển cũng có ác ý với Điền Điềm, bây giờ nghe được ý kiến của mình càng tệ hơn, cô không còn suy nghĩ kỳ quái nữa mà nói: “May mà bây giờ cô có thể đưa Dương Dương đi, cô có thể tìm đến bác sĩ nghiên cứu về lĩnh vực này không hỏi xem. Tôi cũng chỉ là người thường, vấn đề thể chất tôi có thể chữa trị, nhưng vấn đề tâm lý thì không thể làm gì được.”
Khương Tuyết Nhi biết Tống Tri Uyển đã giúp đỡ cô ấy rất nhiều, cô ấy rất cảm kích.
Lúc sau hai người bắt đầu bàn đến việc đổi họ cho đứa bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT