Khương Tuyết Nhi nén giận: “Nếu anh có thể nuôi dạy Dương Dương thật tốt thì tôi cũng chẳng có gì để nói. Nhưng bây giờ, những vết bầm tím lớn nhỏ hình thành như thế nào trên người đứa bé, cũng không hiểu anh nuôi dạy đứa bé kiểu gì mà bây giờ đứa bé còn không thèm mở miệng nói chuyện. Triệu Soái, nếu anh nuôi con trai tốt, thì tuổi của đứa bé bây giờ đang là tuổi đến trường!”
Đây là điều mà Khương Tuyết Nhi không thể chấp nhận và hiểu rõ nhất.
Triệu Soái đáp: “Đó là con trai tôi, không phải là do cô nuôi nấng. Chính cô là người muốn ly hôn, hại con trai không mở miệng nói chuyện được, cũng hại con trai không được đi học. Đến lúc này rồi mà cô còn đổ lỗi cho tôi sao?”
Thấy hai người sắp cãi nhau.
Lục Hải Trung nhìn Chu Thì Dự.
Chu Thì Dự nói: “Phó đoàn Triệu, mặc dù đây là chuyện nhà của anh nhưng nếu đồng chí Khương đã cứu mạng vợ tôi thì chính là ân nhân cứu mạng của tôi. Thật ra sao anh cứ phải khăng khăng giữ lại Triệu Dương đến vậy? Bây giờ Dương Dương không thể mở miệng nói chuyện, theo như vợ tôi nói thì có thể đứa trẻ này đang bị bệnh. Thủ đô là một nơi rộng lớn, sau khi đến đó, có lẽ sẽ tìm được cách điều trị thích hợp.”
“Như anh nói, đó là con trai anh, chắc hẳn anh cũng mong Dương Dương không có bệnh gì. Huống chi bây giờ anh đã có vợ mới, cũng nên bắt đầu một cuộc sống mới. Nếu như sau này muốn có con thì vẫn có thể sinh thêm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play