Tống Tri Uyển nở nụ cười: “Có gì đâu, chị còn sợ trong nhà không ai dạy chị? Trình độ văn hóa của bà nội em còn cao hơn em, bà ấy còn biết tiếng Nga, nếu chị muốn học, anh trai chị dâu em cũng có thể dạy chị.”
Cái này so với đi học lớp xóa mù chữ gì đó tốt hơn nhiều lắm.
Hơn nữa còn là mấy người dạy một người.
Cũng chỉ có Chu Mỹ Hi có may mắn như vậy.
Chu Mỹ Hi nghe thấy có chút động tâm, nhưng lại sợ nền tảng mình quá kém khiến người ta nhìn chê cười, vội xua tay: “Không cần không cần, không phải là chậm trễ thời gian của mọi người sao.”
“Chị, chị là người thân của em, nào có gì mà chậm trễ hay không chậm trễ.” Tống Tri Uyển thấy cô như vậy, đành phải nói yếu thế của mình của mình ra: “Chị xem hai đứa nhỏ của em này, nếu chị về theo Thì Dự, làm sao em chăm sóc hai đứa nhỏ được, nơi này ngoại trừ bà Lưu, thì chị là có kinh nghiệm nhất, em cũng không tiện quấy rầy người khác, không phải là chúng ta thân thiết hơn sao, chị cũng không thể để em tìm chị dâu em được.”
Người như Chu Mỹ Hi này, không chịu nổi loại lời nói này nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT