Ví dụ như có ai nghỉ phép, cô phải sắp xếp ổn thoả những việc này, ai đến thay ca, có thể nghỉ không nếu như có bệnh nhân gây chuyện cô cũng phải đứng ra, dù sao có rất nhiều chuyện cô đều phải làm.
Rốt cuộc cũng không giống với bác sĩ, cấp càng cao thì càng bận.
Cho dù làm đến viện trưởng, ở thời đại này tình trạng nhân lực không đủ cũng phải kiêng bê, chỗ nào không đủ thì làm ở chỗ đó.
Nói đến đây, mắt của Tống Tri Uyển lại sáng lên: “Nhưng mà sau này em muốn làm việc gì cũng có thể tùy hứng một chút, rất nhiều chuyện em có thể trực tiếp làm chủ, huống hồ nếu như em có thành tích này muốn đi tổng viện quân khu cũng có thể dễ dàng hơn chút.”
Chu Thì Dự gật đầu: “Vậy phần nguyên nhân không muốn làm đâu?”
Ánh sáng trong mắt của Tống Tri Uyển lại yếu đi, đá chăn một cái, chỉ vào cái bụng gò cao: “Đây, em còn chưa nhận hàng, đợi lúc em nhận hàng rồi con uống sữa cũng cần em, chắc chắn không giống như khi còn mang thai, em sợ bản thân không đủ sức khỏe, cũng không thể cái gì cũng vứt cho chị cả được chứ hơn nữa em quá trẻ rồi không đủ kinh nghiệm, e rằng khó để cho mọi người phục nếu như đè đám người đó xuống hết, em phải phí rất nhiều sức lực.”
Lợi và hại đều rất rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT