Chu Mỹ Hi đi vào vặn một cái, quả thật vòi nước đã được tắt, chị ấy lập tức trợn tròn mắt kinh ngạc nói : “Thật sự tắt được rồi này.”
“Chị cả à, nếu như có cái gì chị không biết dùng, nếu như cả em và Thì Dự đều không ở nhà, chị có thể hỏi chị Quế Hoa bên cạnh, chị ấy rất nhiệt tình, chắc chắn sẽ sẵn lòng dạy chị.”
Tống Tri Uyển cũng không tiện quở trách nhiều, dù sao không biết mấy cái này cũng không phải lỗi của Chu Mỹ Hi. Vả lại từ nhỏ tới giờ chưa từng được tiếp xúc nên chuyện không biết cũng rất bình thường. Cô không cần phải cáu giận với Chu Mỹ Hi. Chỉ là Tống Tri Uyển có hơi sợ, nếu như cô không nhìn mà cứ thế bước vào, ngã xuống đó thì phải làm sao ?
Chu Mỹ Hi lập tức gật đầu, rồi mau chóng cầm chổi quét nước đi.
Nhưng trong bếp vẫn còn đang nấu ăn thì sao.
Tống Tri Uyển tiến vào xem thử, súyt nưa là khét rồi, cô chỉ có thể ôm bụng cầm lấy thìa ơt trên đĩa. Tới lúc Chu Mỹ Hi bước ra liền nhìn thấy Tống Tri Uyển đứng đó làm việc.
Tim cô nảy lên vài cái, mau chóng chạy tới phía trước giật lấy đồ từ trong tay Tống Tri Uyển,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT