Nghe được chuyện gì đang diễn ra, Chu Mỹ Hi mới chịu thôi.
Chu Thì Dự nhìn thấy dáng vẻ áy náy của chị ấy, đành phải đưa chị ấy vào căn phòng nhỏ trước, vốn dĩ là nơi chứa đồ, hơn hết trong đó lại không có giường, ban đầu cũng không định cho ai ngủ ở đây cho nên không có sắp xếp giường.
Chu Thì Dự có chút đau đầu, đành phải lấy chổi, trước tiên quét sạch bên trong, lau chùi sạch sẽ, trải chiếu lên trên, sau đó trải nệm lên, miễn cưỡng ngủ một giấc.
Nhìn thấy Chu Thì Dự muốn động tay, Chu Mỹ Hi vội vàng nói: “Không cần, không cần, chị tùy ý ở đây ngủ một giấc, không làm phiền chú nữa.”
"Em dâu của chị thích sạch sẽ, vì vậy nơi này cũng được dọn sạch sẽ." Chu Thì Dự giải thích một chút.
Chu Mỹ Hi nghĩ ngợi một lát, vào phòng đã nhìn thấy như vậy, quả thật rất sạch sẽ, chị ấy không còn cách nào khác đành rụt rè đưa tay ra sau nói: “Vậy chú nói cho chị biết chỗ nào cần dọn dẹp, chị sẽ làm cho.”
Tống Tri Uyển đang ngủ trên giường, bị động tĩnh bên ngoài đánh thức, cô bật đèn lên, thấy Chu Thì Dự không có ở đây, bèn đỡ bụng đứng dậy, ra bên ngoài thấy đèn sáng trưng, càng hoang mang hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play