Dù sao những người làm rượu ở Nam Thành chưa bao giờ đi đào tạo thêm, tay nghề chỉ có vậy, phương pháp sản xuất rượu cũng là truyền thống. Thời gian dài, không có tiến bộ cũng là một trong những nguyên nhân khiến nhà máy không có lợi nhuận.
Tống Tri Uyển như nghĩ đến cái gì đó: “Nghe nói lần này có lão Hứa?”
“Đúng, nhưng chúng ta không quen biết lão Hứa, nếu có quan hệ thì tốt rồi.” Xưởng trưởng Từ nghĩ như vậy.
Người được gọi là lão Hứa, là người đứng đầu ngành rượu, là kỹ sư cấp cao, kiến thức về rượu của ông không ai sánh bằng, danh tiếng trong ngành rượu cũng rất lớn. Lần này có ông ấy làm giám khảo, mọi người sẽ đều nghe theo ý kiến cả ông ấy.
Nhân vật lớn như vậy, sao có thể nói kéo quan hệ là kéo được.
Những chủ đề như vậy, Chu Xán Vinh không thể chen vào một câu.
Tuy anh ta làm trong nhà máy rượu đã lâu, nhưng đối với những thứ này anh ta cũng không biết nhiều. Suy cho cùng, tâm ý của anh ta cũng không phải để vào học tập hay để vào y học, nhà máy rượu đối với anh ta cũng chỉ là cái bàn đạp thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT