“Có ai nói là không phải đâu!” Lưu Quế Hoa vô cùng đồng ý, chị ta cũng coi như là hiếu thảo, bên quê chị ta cũng bảo chồng mình gửi tiền sinh hoạt, mặc dù không cho nhiều nhưng đó cũng là tâm ý.
Dù sao đó cũng là cha mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng, Vinh Quân hiểu rõ công lao khổ cực của chị ta nên cuối năm cũng sẽ chuẩn bị một ít cho nhà mẹ đẻ của Lưu Quế Hoa, cũng để Lưu Quế Hoa về nhà ngoại, nhưng thế cũng đủ rồi.
Cũng chính vì như vậy mà Lưu Quế Hoa vô cùng khinh thường cách của Điền Điền.
“Tôi thấy, khổ nhất có lẽ là con trai, có mẹ kế rồi thì cả bố dượng, tội nghiệp nó.”
Tống Tri Uyển thở dài: “Chuyện này lãnh đạo cũng mặc kệ à?”
“Chỉ cần phó đoàn Triệu không qua đáng, lãnh đạo cũng không thể quan tâm đến chuyện nhà người khác được.” Chu Thì Dự lắc đầu, huống chi hai người vừa mới cưới, lãnh đạo không thể nói chuyện với Triệu Soái ngay được.
Tóm lại là không dễ nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play