Nhưng mà quan trọng nhất, bản thân Tống Tri Uyển có thể kiếm tiền, còn vấn đề của Chu Mỹ Hi chính là hộ khẩu lương thực ở thôn bên cạnh, ở đây làm việc thì không được chia lương thực.
Nếu làm thì phải về đại đội sản xuất của cô ấy làm, nhưng nếu về thôn bên cạnh vậy đoán chừng nhà họ Lư gây chuyện thì cô ấy lại trở về.
Con trai nhà họ Chu có nhiều đi chăng nữa cũng không thể lúc nào cũng chăm chú chuyện của thôn bên cạnh.
Tống Tri Uyển nói: “Nếu như chị cảm có thể tìm được một công việc trong thành phố thì có thể vấn đề đã được giải quyết.”
Kiếm việc làm ở đại đội sản xuất chính là hộ khẩu ở đâu thì ở trong đại đội sản xuất đó, do trong đại đội dựa theo sức lao động mà phân chia lương thực, còn công việc trong thành phố thì khác, số lượng lương thực bao nhiêu đều có định mực mỗi tháng, còn có tiền lương nữa.
“Mau chóng đi rửa mặt đi, đừng suy nghĩ những chuyện này nữa, nhìn thấy em ăn ít như vậy chẳng trách ốm rồi.” Chu Thì Dự nhìn thấy Tống Tri Uyển mới ăn được một nửa đã không tiếp tục ăn nữa, đã biết cô không ăn nổi.
Chỉ đành lấy qua tiếp tục ăn đồ ăn thức ăn của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play