“Hơn nữa con vẫn luôn cảm thấy mẹ là một người mẹ chồng công bằng chính trực, làm gì có mẹ chồng nhà ai giống như mẹ chứ, không trọng nam khinh nữ, chuyện trong nhà đều nắm hết trong tay, hơn nữa còn làm đâu ra đấy, vốn dĩ con rất bái phục mẹ, nhưng nếu như mẹ có gì bất mãn với con, tội gì phải lấy vợ Lão Tứ ra làm cái cớ, để đàn áp con.”
“Nếu như mẹ không vui về con, mẹ cứ dứt khoát nói thẳng nói con, con không thích chơi mưu kế, con người con trực tiếp, thẳng thắn, con cảm thấy mẹ cũng không phải người che giấu, gài bẫy gì đó, nhưng mà bây giờ mẹ như thế này, rõ ràng là nhìn con chướng mắt, nếu như mẹ vẫn như thế, vậy thì đợi mấy ngày nữa con về rồi, không lượn lờ trước mặt mẹ nữa, thì mẹ sẽ mắt không thấy tim không phiền.”
Sắc mặt của Lư Xuân Yến và Đỗ Hiểu Tĩnh đều thay đổi.
Đây vẫn là lần đầu tiên, có người dám nói như thế với Ngô Hồng Cầm.
Xong rồi, xong rồi, sao vợ Lão Nhị lại có thể nói như thế chứ.
Đỗ Hiểu Tĩnh vô cùng lo lắng.
Còn Lư Xuân Yến rất nhanh đã cười ra tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play