“Xưởng trưởng Từ, ngài đề cao tôi quá rồi. Tôi nhớ là trợ lý Vương Anh mới đến viết bài cũng rất ổn. Trước đây cô ấy còn từng phỏng vấn tôi, đặc biệt viết cho tôi một bài báo.” Tống Tri Uyển thấy xưởng trưởng Từ nhắc đến chuyện khoa tuyên truyền, vừa hay không để lộ dấu vết mà gợi ra chuyện này.
Vốn dĩ bản thân phải lén lút động tay một chút, giúp Vương Anh giải quyết chuyện bản thảo này. Bây giờ thì không cần nữa, làm được không tốn chút công phu!
Nghe thấy Tống Tri Uyển nói như vậy, xưởng trưởng Từ lập tức vỗ tay, cười lớn nói: “Vậy thì hay rồi, nếu cô đã nói ổn, thì chắc chắn viết lách không tồi. Đến lúc đó đăng báo rồi, tôi nhất định sẽ để trưởng khoa Tề đem đến cho tôi một bản.”
Tống Tri Uyển mỉm cười, cũng không nói chuyện bên phía trưởng khoa Tề áp chế không cho phép giao bài qua tòa soạn, mà là có chút ngượng ngùng nói.
“Có điều trợ lý Vương cô ấy quá cẩn thận, cảm thấy chủ đề là nhân vật vinh quang nào đấy, liền viết tôi quá mức hoa mỹ. Bản thảo đấy tôi đọc còn thấy ngại, cũng không hy vọng có thể thật sự được đăng báo. Cái gì cũng là công lao của tôi, mấy việc mà cô ấy viết đều là nhờ có xưởng trưởng Từ sẵn sàng giúp đỡ người trẻ như tôi, để thanh niên như tôi hồ nháo càn rỡ mới có thể làm nên chuyện. Nếu không thì một người như tôi làm sao có năng lực lớn như thế được.”
Thấy Tống Tri Uyển khiêm tốn như vậy, xưởng trưởng Từ lập tức nói: “Đó cũng là sự thực. Sau khi cô đến nhà máy rượu, quả thực đã làm được rất nhiều việc. Bây giờ bản thảo mà cô viết còn lên cả Nhật báo Nhân dân, theo tôi thì những thứ này cũng phải viết vào. Muốn khen thì phải khen cho thật kêu, như vậy mới có thể khiến những người khác nhìn vào cô mà học hỏi, không khí của nhà máy rượu chúng ta cũng càng ngày càng tốt hơn.”
Chủ yếu vẫn là do bài viết này mà nên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT