Nghe thấy thế vợ ông liền nhìn qua: “Làm sao vậy, đọc báo còn làm anh giác ngộ ra à?”
“Thật đúng vậy, em xem bài viết của tác giả này đi, thật sự rất hay. Này chẳng phải sẽ giải quyết được rất nhiều vấn đề y tế của địa phương hay sao? Bây giờ em còn không biết, mỗi một bệnh viện đều đang đòi người bên phía Cục Giáo dục. Nhân tài y học mà Nam Thành chúng ta thu hút được, đã ít càng thêm ít.”
“Không nói Nam Thành của chúng ta, nói Bắc Thành đi, người bên đó thật là không đủ dùng. Có chút tay nghề liền bị điều đi khắp nơi, thân người làm sao mà chịu nổi. Đấy còn là trung tâm thành phố, nếu là vùng xa xôi hẻo lánh thì một bác sĩ cũng không có. Nếu xảy ra chuyện, người dân đau đầu phát sốt cũng có thể mất mạng.”
Nhậm Minh Thành vô cùng thương tiếc.
Sau khi nhậm chức, ông luôn muốn làm điều gì đó.
Ít nhất có thể làm điều gì đó thật sự có ích cho dân chúng, cống hiến cho tổ quốc cho nhân dân.
Đây là điều mà ông nên làm ở vị trí của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play