Vương Anh quay đầu nói với cô: “Bản thảo đã được gửi đi, tôi nghĩ lần này có thể thành công, cô nhất định sẽ lên trang nhất của “Nhật báo Nam Thành”.”
“Vậy thì phải xem bản thảo của cô viết như nào rồi.” Tống Tri Uyển vỗ vỗ vai Vương Anh, nháy mắt nói.
Vương Anh cười hì hì đáp: “Nếu là viết người khác thì tôi không để tâm như vậy, nhưng viết cô thì tôi chắc chắc để ý. Chiến tích của cô mọi người đều rõ như ban ngày, tôi cũng không tính là viết láo. Hơn nữa tôi nghe cô, không dồn hết mọi công lao vào người cô, còn khen mấy vị lãnh đạo khác một lượt. Nói chung là bọn họ biết dùng người, ánh mắt vô cùng sáng suốt.”
Tầm quan trọng của lời nói.
Tống Tri Uyển không khỏi bật cười.
Vương Anh quả thật là một cây viết tốt, tương lai tiền đồ vô lượng.
Giải quyết xong chuyện bản thảo, đến cuối tuần, Tống Tri Uyển và Tề Dĩnh cùng nhau đi đến thư viện ở Nam Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play