“Tiểu Mai, bác sĩ Tống không xấu như những gi chúng ta nghĩ trước đây đâu, cô ấy có tài năng thật sự, thứ mà chúng ta cần học trên người cô ấy, còn rất nhiều đấy.”
Dương Mai cảm thấy Tề Dĩnh thay đổi rồi, rõ ràng trước đây là cô ấy nói Tống Tri Uyển không tốt.
Quan hệ của hai người cũng từ đó mà xa cách.
Bây giờ thấy Uông Thường và Tống Tri Uyển nói chuyện với nhau ở đấy, Dương Mai nhịn không được liền nói một câu.
Vừa nghe thấy lời này Uông Thường xua tay nói: “Bác sĩ Tống chỉ là đàn em, tôi nói vài ba câu cũng chỉ muốn tốt cho cô ấy.”
“Anh là muốn tốt cho cô ta, nhưng người ta có nghĩ thế hay không thì chưa chắc.” Dương Mai cười cười, lời nói ẩn ý: “Xưa đâu bằng nay, anh xem đến cả bác sĩ Uông anh cũng nói, cô ta là đàn em tuổi còn nhỏ, chuyện này nếu làm không thành, cũng sẽ không ai nói gì, nhưng nếu chuyện này thành công rồi, thì mọi công lao đều thuộc về cô ta.”
Nghe thấy thế, Uông Thường khẽ động tâm tư, nhìn Dương Mai một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play