Chắc là giống mẹ.
Tống Tri Uyển lấy cơm hộp ra: “Ăn đi, chắc là vẫn còn nóng đó.”
Bên trên lấp đầy bằng thịt.
Cậu bé lập tức lao vào ăn như hổ đói.
Nhìn cậu ấy thế này, Tống Tri uyển hơi nhíu đầu lông mày lại: “Phó đoàn Triệu không chăm sóc con trai của mình sao?”
“Có lẽ cũng không có thời gian chăm sóc.”
Chu Thì Dự lắc lắc đầu, cũng cảm thấy đứa bé thật là đáng thương: “Vốn dĩ đàn ông chăm sóc trẻ con đã qua loa, không cẩn thận, bình thường chúng ta lại bận, nhiều nhất chỉ có thể chăm lo việc ăn cơm, nhưng mà có lúc thật sự rất bận, đến cơm cũng không quan tâm nổi, nhiều khi là nhờ chị dâu ở bên cạnh trông hộ một chút, nhưng cũng không thể cứ luôn làm phiền người khác được, càng huống hồ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT