Còn về phần Điền Điềm, Tống Tri Uyển cũng không muốn đánh giá. Chờ ăn cơm xong, mấy người chị dâu Trần còn rất nhiệt tình, muốn giúp Tống Tri Uyển rửa bát, quét dọn vệ sinh. Đấy chính là điểm tốt của người phụ nữ trong gia đình, đàn ông cơm nước xong xuôi làm cho nhà cửa loạn cào cào. Nếu không phải do cô uống nhiều quá, là Chu Thì Dự đi dọn dẹp thì chắc chắn lúc đó là cô dọn rồi. Mà mấy người chị dâu từ nông thôn chính là thuộc nhóm đó, nhiệt tình đến mức không có cảm giác khoảng cách.
Lúc bọn họ đứng lên dọn dẹp thì trùng hợp Tống Tri Uyển và Điền Điềm đứng cùng nhau.
Thế là nhìn Điền Điềm thấp hơn nửa cái đầu, mà cũng vì người bên cạnh quá trắng khiến cho Điền Điềm nhìn như một người nông dân vừa đen vừa thô kệch vậy. Chiếc áo len đỏ cô ta mang trên người nhìn vô cùng quê mùa.
Đã vậy chị dâu Trần còn hỏi thêm một câu: “Bác sĩ Tống, sao em lại cao như vậy, em cao bao nhiêu vậy?”
Lúc đầu Tống Tri Uyển chỉ định ăn ngay nói thật. Nhưng cô liếc qua nhìn Điền Điềm bên cạnh thì nảy ra ý đồ xấu: “Chị dâu, em chỉ cao một mét sáu lăm.”
Điền Điềm: ???
Đột nhiên cô ta chỉ muốn ngồi xuống. Hóa ra Tống Tri Uyển chỉ cao một mét sáu lăm. Nhưng cô ta luôn nói với mọi người mình cao một mét sáu tư. Cô ta sắp gấp muốn chết rồi, trong lòng thầm nguyện cầu tốt nhất không ai nhớ rõ mình đã nói mình cao bao nhiêu. Không ngờ Lưu Quế Hoa kêu lên: Không đúng, Điền Điềm luôn nói với chị là em ấy cao một mét sáu tư, sao hai người lại chênh lệch nhiều như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play