Chị dâu Trần nghe xong câu này mới phản ứng được. Hóa ra Tống Tri Uyển làm việc ở nhà máy rượu. Như vậy thì mua được nước ngọt rẻ cũng là bình thường. Các cô đều là người không có công việc, mỗi tháng chỉ lấy tiền từ chỗ chồng, còn thêm nuôi gia đình thì tất nhiên sẽ tiết kiệm những thứ ngoài định mức này, muốn tích lũy nhiều tiền hơn. Cho nên mới cảm thấy nước ngọt năm hào là đắt. Mà vừa rồi nghe Điền Điềm nói cũng cảm thấy như vậy. Nhưng sau khi nghe Tống Tri Uyển nói thì lại nhớ Điền Điềm có công việc, giúp người bưng đồ ăn còn có được mười mấy đồng. Nếu như bản thân có thêm mười mấy đồng ngoài định mức thì thỉnh thoảng uống một chai nước ngọt năm hào cũng sẽ không thấy đắt.
Lại thêm nghe Tống Tri Uyển nói giúp mình mua, cô như không hề tức giận vì bị nói đến chuyện thành phần. Thế là chị dâu Trần có hơi ngại ngùng: “Vậy thì làm phiền em quá.”
“Cũng không phiền gì, trong xưởng của em lúc nào cũng sẽ có chút đồ lỗi, bên ngoài bán năm hào, trong xưởng chỉ cần hai hào là được rồi. Nhưng mà sẽ lấy lại cái bình.”. Tống Tri Uyển cười nói.
Phúc lợi của nhà máy rượu đúng là tốt, ví dụ mấy thứ như rượu đế, bán thì rất đắt nhưng nội bộ mua thì như mua nước vật, chỉ cần có hàng lỗi thì trong nội bộ sẽ dùng hết. Tống Tri Uyển chỉ cần nói trước một tiếng là được.
Chị dâu Trần nghe bảo chỉ cần hai đồng thì cũng không ngại ngùng gì, lập tức nói: “Vậy được, em nhớ lấy cho chị một chai, chị sẽ trả tiền cho em.”
Cứ như vậy mỗi tháng có thể cho con trai uống nhiều một chút.
Các chị dâu còn lại cũng động tâm: “Bác sĩ Tống, bên chỗ em có thể lấy được mấy chai như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play