Điền Điềm bị chọc cho bật khóc tại chỗ. Vì chuyện này Điền Điềm đã trở thành trò cười. Phải biết cô ta ở nông thôn đã khoác lác nói mình sẽ làm vợ của đoàn trưởng.
Lúc này Điền Phân lại nhắc đến Chu Thì Dự thì cục tức này của Điền Điềm vẫn chưa trôi được.
Điền Phân nói: “Anh rể em nói là cô chủ nhà tư bản đó nấu cơm, chị cũng thấy khó hiểu. Cô chủ cũng biết nấu cơm sau? Sẽ không phải là nấu mấy món Tây gì đó chứ?”
Cái đó cũng không nói chắc được.
Điền Điềm cười lại như không cười: “Dạ dày của người Trung Quốc ta sao có thể ăn quen mấy thứ đó chứ, đừng để tiêu chảy là được rồi. Nghe nói mấy thứ đó đều là đồ sống, như vậy cũng có thể nói là nấu cơm sao. Cũng chỉ có thể nói đoàn trưởng Chu có “ánh mắt tốt”.”
“Đoàn trưởng Chu này không có mắt nhìn, không biết em hiền lành thế nào. Nhìn em nấu những món ăn đó trong nhà ăn, lần nào cũng binh sĩ cũng ăn sạch.”
Điền Phân lắc đầu, không muốn nhắc đến chuyện này lắm: “Thôi bỏ đi, hai người không có duyên phận. Hiện tại em và phó đoàn Triệu cũng sắp thành rồi, em cũng đừng nhắc lại chuyện này nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play