Tống Tri Uyển lắc đầu: “Là ảo giác của anh thôi.”
Chu Thì Dự khẳng định chắc chắn là Tống Tri Uyển đã gầy đi. Anh thì thầm: “Ở bên ngoài chắc chắn không chịu ăn uống đàng hoàng.”
Tống Tri Uyển đáp lời qua loa vài câu, trong lòng đang suy nghĩ chuyện khác. Chu Thì Dự đột nhiên đến làm hỏng kế hoạch của cô, cá lù đù vàng trong nhà cô cũng không tính để Chu Thì Dự biết.
Thứ nhất là thân phận của Chu Thì Dự quá nhạy cảm, cho anh biết chuyện này cũng không tốt cho chính bản thân anh, tất nhiên là số người biết càng ít càng tốt. Thứ hai là sau khi Tống Tri Uyển trải qua hai mươi năm đó thì với ai cô cũng có một sự hoài nghi. Lòng người không nên thử. Có rất nhiều người vợ báo cáo chồng, con cái báo cáo cha mẹ, để có thể bảo vệ chính mình.
Tống Tri Uyển cũng không muốn để bản thân và Chu Thì Dự đi đến bước đường này. Cô phải tìm một cơ hội khác.
Tống Tri Uyển trở mình, đưa lưng về phía Chu Thì Dự: “Đi ngủ sớm một chút đi, cũng không còn sớm nữa đâu.”
“Biết rồi, vậy em quay người lại để anh ôm em đi.”. Chu Thì Dự dán vào người cô, anh có hơi ghét Tống Tri Uyển đưa lưng về phía mình. Anh thích đối mặt ôm cô, như vậy thì cứ cúi đầu xuống là anh có thể nhìn thấy cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play