Nhìn thấy một người hai người đều nói tính nghiêm trọng của chuyện này, Tống An Thanh cũng cảm thấy khó thở.
Sao kết bạn cũng khó như vậy?
Tống An Thanh không lên tiếng nữa.
Con người này của anh ấy một khi không muốn thảo luận chuyện gì đó, sẽ trực tiếp im lặng.
Đường Phỉ còn không hiểu anh ấy sao.
Nhìn thấy anh ấy như vậy, lại nói: “Nếu như anh thật sự muốn làm chút việc, thay vì đi ăn uống, nói chuyển suông cùng với những người này, chi bằng hành động thực tế đi, bây giờ sản lượng lương thực ít như vậy, anh nên làm là một số việc có ích cho mọi người, cũng là chuyện tốt cho em gái và Tiểu Chu.”
Tống An Thanh có chút bất ngờ, Đường Phỉ vậy mà lại nói những việc này với anh.
Anh chau mày: “Em không phải không quan tâm lắm anh làm nghiên cứu gì sao?”
Đường Phỉ cười: “Nhưng em biết anh vẫn luôn không muón người bên ngoài, nói anh vì để dựa vào đoàn trưởng Chu, mới gả em gái đi, nếu như những ngày tháng tiếp theo anh chuyên tâm nghiên cứu, giải quyết vấn đề nan giải này, có được thành tích thực tế, người bên ngoài còn nói được như vậy sao? Đến lúc đó em gái ở bên cạnh Tiểu Chu, cũng có thể đứng thẳng lưng được có phải không?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play