Những loại thuốc này còn chưa có công ty dược liệu thống nhất mua lại.
Vì thế giá tương đối không giống nhau.
Có khu vực tuy cũng tăng, nhưng tuyệt đối cũng tới tám trăm đồng, đại khái cũng chỉ khoảng ba trăm rưỡi đến bốn trăm.
Nam Thành xem như là rất mắc rồi.
Hình như Tống Tri Uyển nghĩ ra được gì đó: “Nếu như có thể lấy được thuốc trung giá thấp hơn, có thể có thể để xưởng rượu chu cấp nhiều hơn tiền thuốc không?"
Nghe đến lời này.
Lâm Quốc Chí cười lên: “Đợi cô thực sự có thể lấy được giá thuốc thấp hơn mới nói đi.”
Nói rõ chính là có thể.
Trong lòng Tống Tri Uyển định lại, nói với Lân Quốc Chí: “Xem ra cô nên điều chỉnh kỳ nghỉ rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play