Tiếng phổ thông mà cô ấy nói cũng không chuẩn lắm, nhưng cũng không giống với khẩu âm của người nơi khác.
Chu Tự Đoan gặp không ít người Hương Giang ở Thân Thành, thấy cô ấy ăn mặc thời thượng như vậy, tuyệt đối không phải là quần áo mà các nữ đồng chí giản dị của Đại Lục bọn họ sẽ mặc, cũng nhận định đối phương chắc hẳn là người Hương Giang tới nơi này làm ăn buôn bán. Hoặc cũng có thể là đến đây để chơi đùa?
Tuy rằng Chu Tự Đoan cảm thấy Thân Thành hiện tại hình như cũng không có gì thú vị. Nhưng nhìn vị nữ đồng chí này, bộ dạng cũng không giống như là tới làm ăn buôn bán, nếu như cô ấy tới buôn bán, có khi còn lỗ vốn ấy chứ. Nhưng mà có điều, đối phương tới tìm mình làm gì?
Chu Tự Đoan có chút do dự nói: "Tôi bán hết quần áo rồi, nếu cô nhìn trúng thì ngày mai lại tới đây. Tôi sẽ để lại cho cô một bộ." Có lẽ là ở Hương Giang hiện tại đang thịnh hành phong cách giản dị đi?
Nếu không thì cậu ta nghĩ không ra tại sao nữ đồng chí này lại muốn gọi mình lại. Lời này làm cho Chung Tự Dao tức giận đến nỗi bật cười: "Ai mà thèm nhìn trúng quần áo anh bán chứ.”
Chu Tự Đoan cảm thấy tính cách người này thật xấu, cậu ta không biết cô ấy, thế mà còn chửi bới quần áo của cậu ta bán, đúng là trò khôi hài, có liên quan gì đến cô ấy đâu chứ.
Có điều Chu Tự Đoan không muốn xung đột với người khác, huống chi đối phương còn là một cô gái nhỏ có diện mạo không tệ. Cậu ta đối với người có diện mạo đẹp mắt sẽ bao dung hơn một chút, nhưng mà cũng chỉ đến thế mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT