Hai đứa song sinh thì không nói, nhưng lúc này Trân Bảo mới có mười tuổi, vậy mà hàng năm cũng không về nhà. Mặc dù nói tuổi nhỏ như vậy mà đã được vào trường quân đội, Ngô Hồng Cầm lúc nói chuyện với người khác, cũng là vẻ mặt kiêu ngạo.Thế nhưng hiện tại nghĩ lại thì ít nhiều có chút đau lòng.
Bữa cơm đầu tiên hôm nay, nhất định là phải ăn ở nhà lão Tam.
Tống Tri Uyển và Chu Thì Dự không có nhà ở đây, cho nên chỉ có thể ở chung.
Kỳ thật vẫn có thể ở nhà họ Tống, nhưng vấn đề là người nhà họ Chu đều ở bên này, nếu quay đầu liền đến nhà mẹ đẻ thì chỉ sợ bên này nghĩ nhiều. Tống Tri Uyển cảm thấy nếu ở đây cũng có một căn nhà thì tốt biết mấy.
Dù thế nào đi chăng nữa thì ít nhất họ không phải chạy tới chạy lui.
Còn có một điều nữa là hiện tại Ngô Hồng Cầm coi Tống Tri Uyển là con dâu yêu quý nhất của bà ấy, vừa nhìn thấy cô liền bí mật nói với cô rằng nhà lão Tam không tốt.
Tuy rằng khi sống chung sẽ có lúc xảy ra bất hòa, nhưng nếu có thể tránh được phiền toái thì đối với nhà lão Tam cũng là chuyện tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT