Mà Chu Trân Bảo bảy tám tuổi, quả thật so với Trác Tuyệt còn cao hơn một chút. Nghe Chu Trân Bảo nói vậy, Trác Tuyệt nhìn cô bé một cái.
Nhìn thấy ánh mắt của cậu ta, Chu Trân Bảo cố ý hất cằm lên, tựa hồ như đang khiêu khích.
Trác Tuyệt không có phản ứng gì, chỉ gật đầu: "Vậy gọi tôi là Trác Tuyệt đi.” Sao còn trầm tĩnh hơn cả anh cả cô?
Kỳ thật sau khi Chu Trân Bảo nói xong, trong lòng cũng có chút hối hận, cảm thấy mình rất không lễ phép, nhưng không biết vì sao, cô bé lại muốn dùng phương thức này nói chuyện với đối phương.
Không ngờ là đối phương cũng không tức giận, hình như cũng không thèm để ý. Làm sao có thể giữ vững tinh thần như vậy. Chu Trân Bảo đột nhiên cảm thấy mình như vậy thật không có ý nghĩa, cả người đều như quả bóng xì hơi.
Ông cụ Trác đã lớn tuổi, ăn muối còn nhiều hơn cơm, nhìn thấy bộ dáng khiêu khích của Chu Trân Bảo, cũng nhìn ra chút phương pháp, cô bé này coi Trác Tuyệt là đối thủ cạnh tranh.
Như vậy cũng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT