Tính tình này, rất bướng bỉnh.
Tống Tri Uyển còn muốn nói, Chu Thì Dự đã lập tức ngăn lại, thấp giọng nói: “Quên đi, lời đứa nhỏ nói, em cho là thật, chuyện khác nó đều cười ầm ĩ, chỉ để ý chuyện này, em cũng dỗ con nói chuyện chút có sao.”
Con bé như vậy, giống hệt anh, đều là do anh dạy hư. Tống Tri Uyển cũng tức giận, lại không nhịn được đem tức giận đẩy qua cho Chu Thì Dự .
Chu Thì Dự : Được rồi, tất cả là lỗi của anh.
Dù sao đều là của hắn, sai lầm này anh cũng vui vẻ nhận.
Buổi tối lúc đi ngủ, Tống Tri Uyển vẫn còn nói chuyện này, em không phải muốn đả kích Trân Bảo, chủ yếu là ccon bé có chút kiêu ngạo ở phương diện này, kiêu ngạo tự mãn nếu thật sự bị đả kích, anh nghĩ xem hậu quả sẽ như thế nào.”
“Đứa nhỏ chỉ lớn như vậy, em đâu thể trông cậy vào nó sẽ hiểu chuyện, huống chi là phương diện này, bình thường chúng ta tự mình nghe một chút là tốt rồi.” Chu Thì Dự vẫn là buông lỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play