Nghĩ như vậy, Tống Tri Uyển định nói ra sự thật.
“Chủ nhiệm Ngô, trên thực tế, mảnh đất đó ...”
"Dì biết, dì biết." Chủ nhiệm Ngô vỗ nhẹ vào tay cô, mỉm cười với cô và nói: “Dù sao cũng cảm ơn.”
Đã biết?
Tống Tri Uyển thấy chủ nhiệm Ngô nói như vậy, nghĩ ngợi có lẽ là xưởng trưởng Từ đã nói qua, vậy nên cũng gật gật đầu.
Bà lại đưa Tống Tri Uyển đi đến một số địa phương khác, ngoại trừ bệnh viện công nhân mới thành lập, nhà máy lớn nhất đương nhiên là chế tác rượu, tuy nhiên mặc dù nhà máy rượu sản xuất ra rất nhiều loại rượu, nhưng không loại nào có thể nổi bật trên toàn quốc.
Đây cũng là phần khó khăn nhất của nhà máy rượu, nếu không đã không mở ra những nhà máy khác, có thể nói chân chính làm ra tiền, kỳ thật cũng không phải rượu.
Xưởng đóng hộp trực thuộc cũng rất lớn, nhưng đó thuộc nhánh khác.
Nhưng bất kể như thế nào, nhà máy rượu này cũng được coi là một trong những nhà máy lớn ở Nam Thành, thực sự nuôi sống rất nhiều người dân ở Nam Thành, có những công nhân mặc quần áo lao động đến đây theo nhóm hai nhóm ba người, khắp nơi đều có.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT