Cùng lắm là tách lợi hại ra, nói rõ ràng với người khác.
Tiểu Tinh đáp lại một tiếng.
Thật vất vả mới tới được nhà Viên Thành, Tống Tri Uyển bảo Tiểu Tinh đi trước.
Tiểu Tinh thấy cô tới đón người, lập tức nói: “Làm việc làm đến cùng, dù sao em cũng không có chuyện gì, giúp chị đón người về đi.” Cậu ấy nói như vậy, cô sẽ không khách khí. Tống Tri Uyển nghĩ giày vò Ngô Hồng Cầm như vậy, cũng không biết có chịu nổi hay không. Dù sao nông trại vẫn còn rất xa.
Đợi đến khi Ngô Hồng Cầm đi ra, Tiểu Tinh hướng về phía bà ấy hô một tiếng: “Chào bà nội.”
Tiểu Tinh nhìn không giống như là người phương Nam, bộ dạng thô kệch lại đoan chính, rất giống là người phương Bắc, nhìn thấy cậu ấy, ngược lại Ngô Hồng Cầm lại có chút cảm giác thân thiết. Tống Tri Uyển và Ngô Hồng Cầm ngồi ở phía sau, xe vừa khởi động, chợt nghe thấy Ngô Hồng Cầm nhiệt tình hỏi.
Tên là gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT