“Có gì muốn nói, cứ nói nhiều một chút đi.”
Tống Tri Uyển rất muốn đuổi Tống Hàn Ngọc ra ngoài.
Giờ phút này, Chu Thì Dự cầm tay cô, thấp giọng nói: “Tin tưởng Tự Đoan.” Tống Tri Uyển muốn nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn sợ nghe thấy một khả năng khác. Chu Tự Đoan quả thật có rất nhiều lời muốn nói.
“Con sinh ra trong một gia đình rất giàu có. Ngoài cha và mẹ, con còn có một người anh trai rất tốt, có hoài bão và lý tưởng lớn. Con còn có một người em rất dễ thương, bản tính lạc quan và kiên trì. Sự kiên trì, điều này khiến con rất bối rối. Là con thứ hai, con không tệ, nhưng hình như cũng không có gì nổi bật.”
Thấy Tống Tri Uyển muốn nói chuyện, Chu Tự Đoan ngăn cô lạ: “Mẹ, mẹ nghe con nói hết đã.”
“Mười mấy năm trước, con chính là mê mang như vậy, bởi vì con quả thật không có mục tiêu rõ ràng, nhưng hôm nay con đi trên mảnh đất này, nhìn mỗi người sống ở đây, con đột nhiên hiểu được, mình nên làm những gì.”
“Con tên là Chu Tự Đoan, Tự Đoan là mở đầu câu chuyện, con đại biểu cho sự bắt đầu của thế hệ mới chúng ta, từ xưa đến nay nhóm người đầu tiên ăn cua đều phải trải qua đủ loại gian khổ, tại sao con phải đi cái gọi là đường tắt chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT