Đang xắt thức ăn, Tống Tri Uyển còn đang do dự, nên mở miệng với Tiết Vân Vân như thế nào.
Cô bé còn là một đứa trẻ, nói nặng thì dễ bị tổn thương đến lòng tự trọng còn nhỏ của đứa trẻ, nói nhẹ, lại có khả năng đối phương không thể cảm nhận được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Mà Tống Tri Uyển cũng chưa từng tiếp xúc với Tiết Vân Vân, nói ra vẫn có chút khó mở miệng.
Tiết Vân Vân từ nhỏ đã nhìn sắc mặt người ta lớn lên, nhìn thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của Tống Tri Uyển, làm sao lại không biết cô có chuyện muốn nói với mình.
Cô bé suy nghĩ một chút, chủ động mở miệng: "Dì, có phải dì muốn hỏi cháu đồ vật này có được như thế nào hay không?” Bị đoán trúng tâm tư, Tống Tri Uyển còn có chút xấu hổ. Đứa nhỏ này đúng là tâm tư nhạy cảm mà. Tống Tri Uyển thử dò hỏi: "Vậy con định nói cho dì biết không?”
Sau khi Tiết Vân Vân suy nghĩ một lúc: “Nếu như là người khác hỏi cháu, một chữ cũng cháu cũng không định nói, nhưng dì hỏi cháu, cháu đồng ý nói cho dì biết.”
Nói thật, đối với sự tín nhiệm của Tiết Vân Vân, Tống Tri Uyển có chút ngoài ý muốn. Cô không cảm giác được đứa bé nói dối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play