Vừa cẩn thận thoa thuốc mỡ trên tay, cô vừa chột dạ nhìn về phía cửa, cửa không khóa lại được, chỉ có thể đóng lại, nếu không cô đã không vào nhà vệ sinh bôi thuốc rồi.
Nghĩ đến đây, Tống Tri Uyển lại cảm thấy sống không có gì luyến tiếc.
Tống Tri Uyển chưa kịp thu tay thì bên ngoài đã truyền đến tiếng bơm nước, tay cô run lên, thuốc mỡ rơi xuống chăn, cô vội vàng tìm khăn tay lau đi.
Vừa lau xong, Chu Thì Dự liền mở cửa bước vào.
Anh ngồi phịch xuống giường hỏi “Sao em lại đóng cửa?”
Tống Tri Uyển lúc này đang chột dạ đâu, lén nhét lọ thuốc mỡ dưới gối, không biết nên trả lời như thế nào: "Không có việc gì, em chỉ tiện tay đóng thôi, ở trong nhà quen như vậy rồi.”
Có vẻ như cô phải chờ tới lúc ngủ rồi mới có thể chạy vào nhà vệ sinh bôi thuốc.
Chu Thì Dự thấy vợ nói như vậy, anh vẫn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng sự tập trung của anh lại rơi vào chiếc váy ngủ màu trắng mà Tống Tri Uyển mặc trên người, mái tóc đen dài dày và mềm mại của cô xõa xuống hai bên vai.
Làm cho cô trông rất duyên dáng và quyến rũ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT