"Hỏi ra được điều gì không?" Tống Tri Uyển nhìn Chu Thì Dự.
Chu Thì Dự có thể nhìn ra Thời Tuyết Quân đã tỉnh, vậy thì có nghĩa là Thời Tuyết Quân đã tỉnh trước khi anh tới đón cô, nên có lẽ anh đã hỏi bà ấy trước rồi.
Chu Thì Dự mím môi: "Hỏi không ra được gì cả.”
Nghĩ nghĩ, anh lại nói thêm một câu nữa: "Nhưng mà bà ấy không muốn truy cứu trách nhiệm." "Không truy cứu?" Tống Tri Uyển kinh ngạc một chút.
Nếu là mình bị đâm nhiều nhát như vậy, cho dù cứu được mạng rồi, thì đang ở lúc tỉnh táo cũng sẽ không nói không truy cứu vụ án.
Chu Thì Dự hừ một tiếng: "Phản ứng của anh cũng giống em vậy, có hơi ngoài ý muốn. Nhưng Thời Tuyết Quân không muốn truy cứu, đương nhiên là tốt nhất.”
Bằng cách này, Chu Thì Dự không còn phải lo lắng về hậu quả tiêu cực của sự việc này nữa, những người lãnh đạo cấp trên của anh cũng có thể yên tâm. Vào thời điểm này, không ai có thể nghĩ được gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT