Về phần đồ ăn thì không giống như mấy năm trước, chỗ nào cũng không có gì ăn được, người đói chỉ có thể nhai vỏ cây, bây giờ thì muốn tìm cơ hội trộm một thứ gì đó cũng không phải là không thể.
Nhưng nó tương đối khó khăn thôi.
Thời đại này không ai đủ ăn cả, mở cửa nhà cũng chả có gì để trộm. Tống Tri Uyển nghĩ rằng người có ác cảm với Thời Tuyết Quân như vậy ít nhất cũng phải mấy chục năm trước, lần này nhìn thấy Thời Tuyết Quân nên mới nhận ra, mới tiến đến trả thù người ta.
Nói chung, chắc chắn là người đến từ Nam Thành.
Tống Tri Uyển nói: "Chúng ta tới Nam Thành điều tra xem có ai từng nhìn thấy ông ta chưa đi.”
"Đã phái người đi rồi, nhưng vì không thể công khai nên hiệu quả sẽ chậm hơn." Viên Thành nhổ một nắm tóc, cảm thấy rất bất lực: "Buổi tối chắc tôi không thể về ăn cơm mất.”
Kể từ khi Chu Mỹ Hi trở thành xưởng trưởng, thời gian ăn uống cùng nhau của hai vợ chồng ngày càng ít đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT