"Tôi còn chưa nghĩ tới, vốn là dự định để con bé từng bước một học tập." Chu Thì Dự đáp.
Thầy Nhạc lắc đầu: "Thật là lãng phí tài năng của trẻ con. Hay làm như này đi. Từ nay về sau tôi sẽ đến dạy con bé mỗi ngày.”
Điều này có nghĩa là muốn bồi dưỡng.
Tống Tri Uyển có hơi kinh hãi, không khỏi nói: "Thầy Nhạc, ý của thầy là Trân Bảo của tôi có chút thiên phú về tính bàn tính ư?”
"Không phải là có chút, mà là rất có thiên phú." Thầy Nhạc sửa lại Tống Tri Uyển với vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi không đùa đâu. Nếu Chu Trân Bảo được tôi huấn luyện một chút, tôi sẽ không còn gì có thể dạy nữa ... nhiều nhất có lẽ sẽ mất một năm, hai người cần phải suy nghĩ kỹ về con đường tương lai của cô bé, đất nước đang rất cần những nhân tài như vậy.”
Đã nói đến lời này luôn rồi.
Tống Tri Uyển và Chu Thì Dự cuối cùng cũng hiểu rằng con gái họ thực sự là một thiên tài ở một khía cạnh nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play