Ông ấy sốc đến mức mang quà đến tận cửa để nói lời cảm ơn.
Tống Tri Uyển vốn không muốn tiếp nhận, nhưng Jonathan nghĩ rằng căn bệnh khiến ông đau khổ nhiều năm như vậy, ngay cả bác sĩ tư nhân cũng không thể chữa khỏi, mà đi một chuyến đơn giản đến Trung Quốc lại tốt lên rồi, với ông mà nói, chắc chắn phải báo đáp.
Dưới sự yêu cầu liên tục của Jonathan, Tống Tri Uyển không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận những gì đối phương đưa cho mình. Ông già này khá giỏi trong việc đối nhân xử thế, món quà ông tặng là những tấm phiếu vào mua đồ ở cửa hàng Hữu Nghị, có đến chục cái. Điều này tốt hơn nhiều so với việc tặng sôcôla, lúc này Tống Tri Uyển thực sự cảm động nên cũng không từ chối.
Nếu không phải Jonathan là khách hàng của cô, Tống Tri Uyển sẽ không can thiệp vào chuyện này, suy cho cùng, sau này Nam Thành muốn phát triển thì phải nhờ vào những khách hàng như Jonathan để giúp mở cửa ra thị trường nước ngoài mà.
Họ đã ký hợp đồng 5 năm.
Trong vòng 5 năm, giá sẽ tăng hai năm một lần nếu thích hợp. Đây là sự cân nhắc lâu dài của Tống Tri Uyển.
Khi làm ăn tất nhiên phải tìm kiếm lợi ích cho mình, xưởng này sau này sẽ không thuộc về cô mà là của đất nước, tạo ra ngoại tệ cho đất nước là trách nhiệm của mọi người!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT