Từ trước đến nay Chu Thì Dự đều không thích lãng phí hơn nữa yêu cầu thể chất của quân nhân rất cao, quá trình huấn luyện cũng rất mệt mỏi. Với thân hình một mét chín to lớn nên lượng ăn cũng lớn. Anh tùy tiện đổ đồ ăn còn lại ra bát rồi bắt đầu ăn.
Thấy hành động của anh, Tống Tri Uyển theo bản năng muốn ngăn cản.
Chưa có ai từng ăn đồ ăn thừa của cô……
Nhưng nhìn dáng vẻ của Chu Thì Dự dường như đang làm một việc rất bình thường.
Tống Tri Uyển suy nghĩ một lúc nhưng vẫn không nói gì.
Sau khi ăn xong, Chu Thì Dự dọn dẹp bát đũa và nói: “Sao em không nghỉ ngơi ở nhà. Em không cần phải mua đồ rồi nấu ăn, chúng ta có thể đến căn tin ăn.”
Anh hoàn toàn đang nghĩ cho Tống Tri Uyển.
Vốn dĩ ở Tống gia, đồ ăn đều do bà Lưu nấu. Nghĩ lại Tống Tri Uyển chắc chắn không biết nấu ăn cũng không có nghĩa cô không thể ăn ở căn tin, tại sao phải đi mua đồ?
Chu Thì Dự không muốn vợ mình mệt mỏi. Cô vừa mới kết hôn cùng anh, anh cảm thấy hơi có lỗi khi để cô chăm sóc mình như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT