Thấy cô tỉnh, Chu Thì Dự bước đi cẩn thận trên mặt đất, rồi tới mép giường, hỏi một câu: “Đầu còn khó chịu không?”
"Có một chút." Tống Tri Uyển nói thật.
Chu Thì Dự liền đưa canh giải rượu qua: “Trước tiên uống cái này đã, giữa trưa uống nhiều như vậy, lúc anh đến, một đám bảy tám người đều nằm lăn ở đó, ai không biết còn nghĩ rằng cả đám đều bị hạ thuốc.”
Tống Tri Uyển có chút ngượng ngùng, nhanh chóng uống sạch bát canh, ngửi mùi trên người mình, vẫn còn đầy mùi rượu, liền nói: “Anh mau đi đun nước ấm, em muốn tắm rửa.”
Nhưng đã khiến chăn gối dính đầy mùi rượu, giờ ngủ thế nào đây.
Nào biết tự nhiên sắc mặt Chu Thì Dự lại trở nên cổ quái. Thấy anh như vậy, Tống Tri Uyển tò mò: “Làm sao vậy?”
"Không có việc gì, em nghỉ ngơi một lát, giờ anh đi đun nước." Chu Thì Dự dém chăn lại cho Tống Tri Uyển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT