Ở văn phòng đợi cả một ngày, chờ lúc ra ngoài đã là đêm khuya.
Lúc đi ra ngoài, Trần Chu đang ngồi xổm ở cửa, nhìn qua có cảm giác như đứa trẻ lạc đường.
Nghe được động tĩnh phía sau, Trần Chu lập tức đứng lên nhìn Tống Tri Uyển, đôi mắt hồng hồng, một ngày vừa rồi đã rất chật vật.
Anh rất muốn xin lỗi Tống Tri Uyển.
Nhưng mà Tống Tri Uyển đã đoán được Trần Chu tới tìm mình để làm gì, thật ra cô cũng không trách Trần Chu, nhưng nhân dịp có chuyện này, cô nên giáo huấn lại Trần Chu một chút, trên thế giới này nhiều người tốt, nhưng cũng không ít người xấu.
Giống như loại người chỉ lo cho chính mình, càng là chỗ nào nhiều đồ mang lại ích lợi lớn, thì sẽ càng có nhiều kẻ dòm ngó, muốn trục lợi.
Thấy Trần Chu muốn mở miệng nói, Tống Tri Uyển nói trước: “Anh muốn nói gì tôi đều biết, cũng không cần xin lỗi tôi. Sau này nên biết để ý quan sát một chút, lỡ như chuyện này thật sự không bị phát hiện, không chỉ có chúng tôi xảy ra chuyện, phía chịu thiệt thòi lớn nhất chính là người bệnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT