Nếu không phải Vương Thịnh kiên trì như vậy, hiện tại chỉ sợ anh vẫn còn đang ở trong phòng bếp.
Sau khi Vương Thịnh trở thành phó đội trưởng, đã rất là nỗ lực. Tống Tri Uyển cũng quan tâm hỏi vài câu.
Đối với việc này, Vương Thịnh lại gãi đầu: “Chắc là tôi sẽ đi.”
“Đi? Đi đến chỗ nào?” Tống Tri Uyển có chút nghi hoặc.
Vương Thịnh lắc đầu: “Tôi cũng không biết, dù sao thì chắc là sẽ phải đi, nghe ý tứ phía trên là như thế, hẳn là phải rời khỏi Nam Thành. “
Lúc nói lên điều này anh vẫn còn có chút luyến tiếc.
Rốt cuộc thì bạn bè anh quen biết đều là ở chỗ này. Hiện tại đã qua hai năm rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play